Em sẽ không đặt ra lời hứa gì cả vì nó chỉ là lời nói suông, là lời nói
mà không biết chắc rằng có thể thực hiện được, bởi em là đứa muốn mọi điều phải
thật hoàn hảo theo cách nghĩ của mình nên em- đứa TNV này chỉ có thể cố gắng hết
mình,đem nhiệt huyết, yêu thương, tấm lòng của bản thân để có thể cùng tất cả
xây dựng CLB ngày càng phát triển và đi lên hơn ạ.Yêu gia đình nhà máu của mình
nhiều lắm.
Tôi- 1 đứa gần 19 tuổi đầu
mà vẫn trẻ con ngây ngô😛chúng
bạn thường trêu rằng: “Màu mà lên Đại học thì bị họ bắt nạt cho đấy.”, “Người
gì đâu mà gầy bé thế,mặt trẻ con quá đi”... Nói thật trước khi chia tay cấp 3 để
đến với môi trường Đh tôi có chút gì đó lo lắng, hồi hộp và có chút gọi là sợ
hãi vì mọi người đều bảo rằng lên Đh toàn người lạ, họ không thân thiết tình cảm
đâu..vv và còn bởi tôi là một người sống khá nội tâm. Bạn bè tôi đều động viên,
nói hãy cố gắng đi, hãy mạnh mẽ và học cách hoà nhập hơn đi như vậy sẽ tốt hơn
cho đó, họ khuyên tôi nếu muốn thay đổi bớt nhút nhát hơn thì nên tham gia vào
CLB nào đó ở trường ý....Ừ thì đúng là vậy đấy nhưng tôi cảm thấy nó quá khó đối
với 1 người như tôi.Và rồi ngày nhập học cũng đến, theo bố đến nộp hồ sơ vào một
ngày nắng nóng. Trong thời gian chờ đợi hầu như tôi k bắt chuyện với ai cả cứ
ngồi một mình như tự kỉ vậy, đúng lúc đó có chị mặc áo đỏ đến chỗ tôi và đưa
cho tôi 1 tờ giấy giới thiệu gì đó. Tôi cầm lên đọc và mới biết đó là 1 CLB
trong trường, chị đó giới thiệu cho tôi đây là Clb Sinh viên vận động hiến máu
tình nguyện Đh Văn hoá Hà Nội, chị nói rất nhiều nhưng khi ấy tôi không để tâm đến lắm😛
Rồi 1 ngày nọ,vẫn những
ac mặc áo đỏ ấy đến lớp tôi tuyên truyền tuyển CTV cho CLB, k biết tại sao lúc
đó tôi lại giơ tay đăng ký nữa có thể là do lời khuyên của đứa bạn trước khi
chia tay lớp 12.Và rồi qua buổi phỏng vấn của CLB tôi đã trở thành CTV của Clb.
Qua thời gian ở CLB tôi đã học hỏi được rất nhiều điều, tôi tự tin hơn, biết
cách làm việc với đám đông, biết cách tiếp xúc với người lạ, biết những kiến thức
về máu, về cách tuyên truyền vận động mọi người tham gia hiến máu tình nguyện...Nơi
đây có thể coi như là ngôi nhà thứ hai của tôi vậy và mỗi thành viên ở đó như
những người thân người anh em, họ đã dạy tôi rất nhiều,dạy tôi cách hoà nhập
hơn, dạy tôi biết cách chia sẻ yêu thương mọi người xung quanh hơn.Đặc biệt là
những anh chị đi trước họ giống như người thầy, người cô, người anh, chị cả
trong gia đình vậy dìu dắt tôi giúp tôi ngày một trưởng thành hơn.Ngôi nhà này
đã cho tôi biết bao kỉ niệm vui cũng có mà buồn cũng có, những kỉ niệm trong mỗi
lần đi tuyên truyền, trong mỗi buổi sinh hoạt chung, những buổi giao lưu, tập
nhảy và ĐẶC BIỆT là kỉ niệm t sẽ k bao giờ quên là:
“Vào một ngày đẹp trời,ánh
nắng đã tắt hẳn thay chỗ cho ánh chiều tà mờ ảo lung linh 😂😂
chúng tôi có diễn ra một buổi sinh hoạt chung. Các ac tổ chức cho chúng tôi rất
nhiều trò chơi vừa hách não vừa “nguy hiểm” và không biết với các bạn khác như
thế nào nhưng đối với tôi thì cái tên “Mùi hương lan tỏa” là cái tên trò chơi
mà t chắc rằng mình sẽ nhớ mãi đến sau. Cái tên thật kêu và hay đúng chứ? Đại
loại trò chơi này là m.n sẽ để hết giày dép lên đích mà đã đánh dấu rồi người
chơi sẽ đứng ở vạch xuất phát tay đan vào nhau thành hình giống cái vòi của con
voi và bắt đầu quay tầm 5-10 vòng gì đó rồi sẽ chạy lên đến đích để đi đúng đôi
giày(dép) của mình vào😉
nghe
thật đơn giản đúng không nào và là đứa ham chơi cũng muốn thử sức xem sao. Và
điều bất ngờ khó quên hay cũng có thể là “ác mộng” đã được diễn ra,khi t quay
xong 10 vòng ôi cảm giác lúc đó nên nói như nào nhỉ: đầu óc choáng váng, mắt mờ,
trời đất quay cuồng, cảm giác như ảo ảnh xuất hiện vậy😆. Tôi đứng không vững
lảo đảo siêu vẹo và ngã xuống sân thể chất “thân thương” “êm ái” này. Trời ơi
có ai biết được cái cảm giác đó đây chứ tay chân xước xát, mặt mũi sưng lên, mắt
thì cảm giác như bị ai đấm, đánh vào vậy. Thật sự đó là ác mộng, chưa bao giờ tôi
bị ngã mà mặt bị biến dạng như vậy. Lúc đấy không biết làm gì không biết nói
gì, cảm giác giống như: Đây là đâu, tôi bị sao vậy, đã xảy ra chuyện gì thế này
😁😁😅.
Thật sự lúc đấy rất muốn khóc, khóc thật to và rất sợ hãi, sợ k biết mặt mình
có bị làm sao k? Có bị cái gì nghiêm trọng ảnh hưởng nặng lắm k? sợ về nhà bố mẹ
lo lắng?...vân vân và vân vân. Nhưng tôi đã cố để không khóc vì tôi sợ mọi người
sẽ lo cho tôi, sợ người chị mà tổ chức trò chơi cho chúng tôi sẽ lo lắng và cảm
thấy có lỗi gì đó mặc dù trong chuyện này chị không có lỗi, lỗi do t quá khích
với trò chơi để rồi thành ra nông nổi như này hihi .Rồi sau 1 hồi dưới sự chăm
sóc tận tình của người chị đó- người chị chưa có kinh nghiệm trong việc chăm
sóc người bị ngã như vậy là như nào cả nên thay vì chườm đá lúc đó cho tôi chị
cũng cuống quýt,k bình tĩnh mà đã chườm nóng cho tôi để rồi ngày hôm sau mặt
tôi sưng to hơn,tím hơn và biến dạng hơn.haha😄(em không có ý gì nha). Tôi về nhà
trong 1 tháng cật lực ra sức uống thuốc, chăm chút tận tình cho khuôn mặt và giờ
đây nó đã trở về lại với khuôn mặt đáng yêu như xưa ahihi😛😛😝 Từ
đó tôi cũng tự đặt ra lời thề,lời hứa là không bao giờ thử trò chơi này dù một
lần nữa,lần này là lần đầu cũng như lần cuối với tôi☺️☺️
Sau vụ này tôi đã được mọi
người trong CLB đặt cho cái tên nghe thật “đáng yêu😏” làm sao đó là: “mắt
thâm” ôi! thật là xúc động với cái tên này. Tôi đã tự an ủi mình rằng do mọi người
quá “yêu thương” mình nên đã đặt nick name này cho mình😚và tôi không thể
làm gì khác ngoài việc chấp nhận cái tên đó☹️😞,nhờ gió “gửi lời iu thương, cảm ơn
sâu sắc đến người đã đặt cái tên này cho tôi ạ”.😘
Sau lời tâm sự này tôi rất
mong và hi vọng rằng tất cả mọi người hãy quên chuyện này đi,coi đây là lần cuối
nhắc lại câu chuyện “buồn” này,bởi người ta thường có câu:cái gì đã qua thì cho
qua luôn đi,đừng giữ ở trong lòng làm chi cho thêm phiền muộn😊.Mong mọi người
hãy cất giữ n ở 1 góc sâu trong trái tim mình mà đóng cửa nó lại đừng lôi nó ra
nữa nhá,hãy coi đây là dĩ vãng, là điều không nên nhớ như vậy nó sẽ tốt cho cả
bạn và tôi🤗🤗😅.yêu😘
Câu chuyện kỉ niệm của
tôi chỉ có đến đây thôi ạ, cảm ơn đã lắng nghe ạ dù nó k được hay cho lắm😇😇
Lời cuối cùng tôi muốn
gửi đến toàn bộ m.n trong CLB 2 từ: “Cảm ơn” cảm ơn vì tất cả, cảm ơn vì những
bài học quý giá về tình yêu thương sự sẻ chia cảm thông với những cuộc đời những
mảnh đời bất hạnh hơn mình😘,cảm ơn vì đã giúp em
(mình) trưởng thành hơn.
Post a Comment