Hà Nội, ngày… tháng…
năm…
xin cho phép tôi được gọi
các bạn là những người đồng đội, vì chúng ta đều là những người cùng chung 1 mục
đích, 1 lý tưởng sống, cùng 1 đam mê, 1 tình yêu sâu sắc cho Đội. Tôi vẫn nhớ
như in cái ngày tôi được trở thành cộng tác viên của Đội, lúc đấy trong tôi có
1 cảm giác vui sướng lạ lùng, vui vì đã được trở thành thành viên của 1 gia
đình lớn trong trường ĐH VĂN HÓA HN, vui hơn nữa vì đã có thể góp 1 phần sức
mình cho những người bệnh đúng như tên gọi của đội: "Clb Sinh viên vận động
hiến máu tình nguyện Đh Văn hóa Hà Nội".
Tôi vẫn còn nhớ những
ngày cùng mọi người đi tuyên truyền, vận động để người dân hiểu về hiến máu
tình nguyện, nhớ những ngày cùng nhau chạy chương trình từ sáng đến tối khuya,
có khi còn không kịp ăn cơm, và nhớ nhất là những lúc tất cả mọi người quây quần
sau mỗi buổi hoạt động. chúng ta cùng hát, cùng chơi, cùng ăn, cùng nhau chia sẻ
những buồn vui khó khăn trong quá trình hoạt động.
Với tôi, Đội là nơi nuôi dưỡng
những ước mơ trong cuộc đời sinh viên, hơn thế nữa Đội còn chỉ bảo cho tôi rất
nhiều thứ từ các tổ chức thời gian đến các kĩ năng sống mà có lẽ rằng nếu không
tham gia Đội chưa chắc tôi đã được học. Có thể nói Đội chính là ngôi nhà thứ 2
của tôi vậy, nơi mà tôi đã có rất nhiều kỉ niêm mà tôi sẽ không bao giờ quên. Đội
còn là nơi để tôi được làm quen với nhiều người bạn mới đến từ nhiều vùng để rồi
đến bây giờ tôi đã coi họ như những người anh em thân thiết của tôi và tôi
không còn sợ cô đơn trên cái chốn phồn hoa náo nhiệt này nữa.
Theo Minh Cường
Post a Comment